Chết lặng vì cái tát như trời giáng của mẹ chồng đêm đầu làm dâu
Đêm tân hôn chồng ngồi nhìn tôi khóc thương nhớ tình cũ
Ngày chồng vào khách sạn hú hí, tôi đã im lặng bỏ ra về
Lâu nay, tôi vẫn âm thầm đọc mục tâm sự này. Tôi thấy có nhiều hoàn cảnh đáng thương, những mảnh đời bất hạnh cần được sẻ chia. Nhưng có lẽ, tôi chưa thấy ai có hoàn cảnh đáng thương và bi đát như tôi hiện tại.
Tôi vốn là đàn ông, lại trầm tính. Phải đắn đo suy nghĩ rất nhiều, tôi mới dám chia sẻ câu chuyện của mình. Có thể nhiều người sẽ chửi tôi là đàn ông bạc bẽo, đàn ông không ra gì. Tôi cũng nghĩ mình đáng bị như vậy. Nhưng thật không công bằng nếu chỉ mình tôi chịu mang tiếng trong chuyện này.
Tôi và vợ vốn là cặp đôi đẹp nhất nhì khu phố nơi chúng tôi ở. Ngày cưới ai cũng mừng cho tôi lấy được cô vợ đẹp lại ở gần nhà. Bố mẹ tôi thấy vậy cũng mừng ra mặt, họ còn tổ chức đám cưới linh đình chào đón nàng dâu mới. Phải nói trong đám cướ, vợ tôi đẹp tựa một tiên nữ.
Niềm vui được nhân đôi khi một năm sau vợ tôi hạ sinh một bé trai kháu khỉnh. Tôi từ chỗ ham chơi, nay trở thành ông bố đảm đang mẫu mực. Tôi đi muộn về sớm để chơi với con. Vì vợ có chút vấn đề về sức khỏe, nên sau sinh cô ấy rất ít sữa. Đêm hôn con đòi bú, sợ vợ mệt nên tôi lọ mọ dậy pha sữa cho con trai mà không một lời than phiền.
Có một điều đáng nói là sau sinh vợ tôi ngày càng thay tính đổi nết. Cô ấy thường hay cáu kỉnh và gây sự với chồng. Trước đây, kinh tế gia đình là do hai vợ chồng cùng làm ra, nay cô ấy sinh xong chỉ ở nhà chăm con nên một mình tôi gánh vác hết. Khuyên nhủ, giải thích nhiều tôi đâm chán nản.
Vợ còn làm tôi thất vọng khi liên tục kiểm tra điện thoại của chồng. Thấy số không lưu tên cô ấy hỏi cặn kẽ là ai? Ở đâu? Làm gì. Vợ cứ như một cái máy khiến tôi cáu bẳn.
Điều vợ lo cũng thành thật khi ngày nọ, tôi gặp lại người yêu cũ. Cô ấy vừa chia tay chồng, nên cũng quyến luyến tôi. Sau nhiều hôm nói chuyện chúng tôi lại lao vào nhau như con thiêu thân. Tuy thế, trong thân tâm, tôi xác định không bao giờ bỏ vợ con để đến với cô ấy.
|
Nhưng rồi vào một buổi trưa định mệnh, khi tôi đang thanh toán tiền phòng nhà nghỉ thì “đụng mặt” bố vợ đi ra từ phòng bên cạnh. Thấy tôi ông ấy đã nổi đóa, cho tôi một cái tát trời giáng dù ông đang cặp với cô bồ trẻ. Theo tôi, bồ của bố vợ chỉ tầm 19, đôi mươi. Nói thật lòng tôi nghĩ đó là “gái làm tiền”.
Hôm đó về nhà vợ chồng tôi đã có một cuộc cãi vã không hồi kết. Vợ chửi tôi, xỉ vả bố mẹ chồng không biết dạy con. Cô ấy còn dọa tự tử nếu tôi không chấm dứt cuộc tình đó. Dĩ nhiên là tôi đồng ý. Còn bố vợ cũng không chịu buông tha khi sang nhà nói chuyện với bố mẹ tôi và yêu cầu “ông bà nên dạy dỗ lại con trai ”. Nói rồi ông nhìn tôi cười nhếch mép, bố mẹ tôi mất mặt nên chỉ biết im lặng.
Tất cả mọi người quay sang chỉ trích, chẳng ai bênh vực tôi kể cả bố mẹ đẻ tôi. Sau sự việc tôi đã nghĩ rất nhiều. Một mặt tôi muốn xin lỗi và làm lại từ đầu với vợ. Nhưng tôi thấy không cam lòng, bởi bố vợ có gì tốt đẹp hơn tôi. Ông ấy cũng lăng nhăng cặp với gái đáng tuổi con, tuổi cháu. Tôi đang phân vân liệu tôi có nên vạch tôi ông ta trước mặt mẹ vợ và gia đình vợ hay không? Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.