Bồ nhí của chồng "bồi thường" cho tôi 1 tỷ để ly hôn
Người đàn ông phá tan hạnh phúc gia đình vì... "say nắng" bạn học của con
"Ngất xỉu" khi đọc được nhật ký "bóc bánh trả tiền" của chồng
Chào độc giả mục tâm sự, xin mọi người hãy dành chút thời gian đọc những chia sẻ này và cho tôi vài lời khuyên lúc này.
Tôi năm nay 35 tuổi, đã có chồng và hai đứa con nhỏ đáng yêu. Chồng kém tôi hai tuổi, chúng tôi quen nhau trong một câu lạc bộ tiếng Anh khi còn học đại học. Anh tuy ít hơn tôi hai tuổi nhưng do hoàn cảnh gia đình bố mất sớm nên rất chín chắn, vì phải lo cho mẹ và hai em của mình.
Tôi và anh yêu nhau 7 năm mới đi tới kết hôn. Thời gian còn yêu nhau, anh cũng chăm sóc tôi hết lòng vì bản tính quan tâm người khác. Dĩ nhiên, là phụ nữ tôi luôn cảm thấy hạnh phúc, nhưng có lẽ vì quen được anh quan tâm, chăm sóc như vậy nên tôi dần có ý nghĩ đó là điều tất nhiên.
Người ta thường nói, yêu nhau lâu sẽ chán vì quá hiểu nhau, đặc biệt là đàn ông, nhanh thay lòng đổi dạ. Thế nhưng, chính tôi mới là người thay đổi tình cảm trước.
Khi chúng tôi quyết định làm đám cưới với sự đồng ý của hai bên, anh háo hức chuẩn bị mọi thủ tục thì tôi lại chán nản. Khi đó, tôi bị rung động trước một anh đồng nghiệp. Chúng tôi qua lại vào khoảng 1 tháng trước đám cưới.
Trước khi cưới, tôi đã nảy sinh tình cảm và qua lại với một người làm cùng công ty. Ảnh minh họa.
Vì tình yêu mới, tôi đòi chia tay mối tình 7 năm nhưng, anh vì yêu tôi và không muốn làm mẹ anh buồn nên cố gắng níu kéo. Tôi còn nhớ, đêm hôm đó, anh đã khóc van xin tôi hãy vì mẹ anh, vì tình cảm lâu nay mà tiếp tục. Tôi vì động lòng nên cố gắng tiếp tục cuộc tình đó.
Đám cưới diễn ra trong niềm vui của gia đình, bạn bè. Anh hạnh phúc còn tôi thì chẳng thấy vui vẻ chút nào. Tôi vẫn đều đặn hẹn hò với anh đồng nghiệp mỗi ngày Chủ nhật cuối tuần. Chồng tôi dù biết và rất buồn nhưng vẫn chấp nhận. Có lẽ thời gian đó, một phần vì anh muốn giữ thể diện cho bản thân và gia đình mình hơn.
4 năm hai đứa lấy nhau, 2 thiên thần ra đời. Trong 4 năm ấy, tôi chỉ cho anh đụng vào người 3 lần và 3 lần đó, tôi đã sinh hai đứa con. Chồng tôi rất yêu thương chúng, chưa bao giờ tôi phải động tay vào làm cho con bữa cháo nào vì anh là người tan sở đã đón con và tự tay cho con ăn trước.
Sáng dậy anh cũng nấu cháo cho con ăn mới đi làm. Những hôm đi công tác, anh lại nhờ một cô hàng xóm giúp vì anh biết, công việc của tôi quá bận. Vậy mà chưa bao giờ anh có ý định có người phụ nữ khác bên ngoài.
Tôi cũng tự hình thành thói quen và suy nghĩ cho rằng, đó là trách nhiệm của anh, là điều anh phải làm. Tôi tự cho mình quyền được đi làm sớm về muộn và giao mọi trọng trách chăm con cho anh, người chồng quá bi lụy tình cảm. Chưa bao giờ tôi nấu cho anh một bữa cơm nóng hổi. Thật đáng tiếc là tôi đã không sớm nhận ra sai lầm của mình.
Thấm thoắt hai đứa nhỏ đều đi học. Anh vẫn vậy, đưa đón con đi không thiếu bữa nào. Lo cho con từ những bộ quần áo ở nhà, đi học đến loại sữa, loại đồ ăn con thích. Rồi tôi vô tình thấy quần áo anh mặc có nhiều đồ mới. Đứa lớn của tôi cũng chẳng đoái hoài gì đến mẹ nữa.
Một hôm, vì cái tính hay quên nên anh để điện thoại ở nhà. Điện thoại của anh rung liên tục, hơn 20 cuộc chỉ một số duy nhất. Tôi tò mò lấy điện thoại ra lưu lại, rồi kiểm tra điện thoại của anh. Dù là một tin nhắn hay một tấm hình cũng không có gì đáng để nghi ngờ.
Nhưng khi vào phần video, tôi thấy có một video lạ không quay con tôi. Đó là anh và một cô gái trong căn nhà khá sang trọng và nhìn nhau thật ấm áp. Đoạn video chỉ dài mấy giây và lời duy nhất là cô gái ấy nói anh đừng quay. Tôi bắt đầu hiểu ra vấn đề.
Anh về nhà vội vàng lao đi tìm điện thoại rồi lại vội vàng lao đi. Nhưng tôi không để anh đi, tôi khóc lóc, dọa sẽ mang con đi và cắt đứt tình cha con. Anh ấy chỉ lạnh lùng nói một câu: “Cô mà động tới con tôi, tôi sẽ không tha cho cô đâu”.
Lúc này, tôi mới bắt đầy ý thức được rằng, người đàn ông bao năm quan tâm chăm sóc mẹ con tôi đã dành sự quan tâm cho người phụ nữ khác. Tôi thấy cô gái kia xinh đẹp, quý phái như vậy, tại sao lại đem lòng yêu một người đàn ông đã có vợ con và kém như anh. Tôi không tin.
Từ lúc đó, tôi thuê thám tử theo dõi và hàng ngày nhận được những hình ảnh của anh và cô gái kia mà không tin được. Cô ta là con nhà giàu, từng đi du học ở nước ngoài về. Cao ráo, xinh xắn, giỏi giang, đang làm CEO một công ty tài chính lớn ở Hà Nội.
Thế nhưng lạ lùng là cô ta không chút kiêu ngạo mà rất giỏi chăm sóc bọn trẻ. Cô ta còn đến trường đón các con tôi và chúng cũng rất quấn quýt người phụ nữ đó. Thậm chí, con bé thứ hai còn gọi cô ta là mẹ. Từ đó khiến tôi đau đớn đến như thế nào.
Tôi cũng hiểu ra những lần anh mang đồ ăn cho lũ trẻ đã được làm rất ngon lành, được chia từng bữa vào hộp nhỏ mang về. Tôi cũng hiểu tại sao con tôi được ăn cháo với tôm hùm mà thu nhập của hai vợ chồng sau khi trả nợ ngân hàng mua nhà hàng tháng, trả tiền học phí cho con còn chẳng được bao nhiêu.
Rồi quần áo của con toàn hàng hiệu, mỗi lần anh mang về đều đã được cắt mác cẩn thận vì sợ con mặc bị khó chịu. Rồi quần áo, đồ dùng anh mặc cũng toàn hàng hiệu, đến cả đồ lót cũng vậy. Tôi bàng hoàng ngồi thụp xuống, nước mắt không thể ngừng rơi.
Hôm sau, tôi và chồng tôi ngồi nói chuyện. Anh thẳng thắn thừa nhận anh yêu người khác nhưng vẫn sẽ có trách nhiệm với con cái, vẫn yêu thương chúng, vẫn mang tiền về đầy đủ không thiếu một đồng. Nhưng ngoài ra, tôi không còn gì khác, anh sẽ thường xuyên qua lại chăm sóc người con gái ấy.
Nói xong, anh bỏ đi. Tôi gào khóc căm hận anh một, hận người đàn bà kia mười. Tôi lấy số cô ta ra nhắn tin chửi bới. Nhưng lạ lùng, cô ấy không đáp lại. Ngày hôm sau, chỉ một tin nhắn ngắn gọn trả lời: “Tôi biết chị là ai. Nhưng chị hãy suy nghĩ thật kỹ rồi nhắn tin chửi bới tôi. Chuyện của hai người hãy ngồi lại tự giải quyết, đừng lôi tôi vào”.
Bây giờ, chồng tôi vẫn sống thờ ơ với tôi như vậy, hai đứa con cũng chẳng đoái hoài gì đến mẹ. Tôi đã thực sự thua người đàn bà đó rồi. Tôi phải làm sao lúc này đây? Xin hãy cho tôi một lời khuyên.