"Mấy cô đào bay lắc không cần phải tới nghiện ma túy hạng nặng đâu, chỉ hút hít các loại chất kích thích tổng hợp vài năm đã "sảng", đã "gãy cánh" rồi..."
... Đứa nào bền nhất là được 5-7 năm, trung bình chỉ được 3-4 năm, tệ hơn chỉ 2-3 năm đã ngu ngơ, thân tàn ma dại rồi" - Ngân "Cà Mau", cô đào bia ôm và sau này là đào bay lắc khét lẹt tiếng tăm ở khu Nam Sài Gòn và Tên Lửa, chán nản kể chuyện.
Chính bản thân cô đào này cũng đã nhiều lần "sảng" và "gãy cánh", không còn thứ hạng gì trong giới chơi bời đen tối, tệ hại.
"Bay lắc, ma túy và quan hệ bừa bãi như những con ma kết dính với nhau. Nghiện cái này sẽ dẫn đến cái kia và cuối cùng là nhanh chóng tàn đời một cách thảm hại.Ông H.S. (chủ một quán karaoke bình thường)
Bước chân đến bùn đen cuộc đời
- "Sảng" là ngu đột xuất đó, lúc đang chơi thuốc thì ngu ngơ như con điên. Còn lâu dài thì hở ra là khóc, hở ra cười, đầu óc mụ mị như ma ám không còn biết gì nữa - Ngân "Cà Mau" trải lòng thật sự với tôi qua vài cuộc nhậu "kết nghĩa" do cánh chiến hữu Minh "Phú Lâm" gầy độ.
- Còn "zombie" (xác sống) là thứ dữ hơn hả? Sao nghe tụi em có đứa gọi nhau vậy? - tôi ra vẻ ngạc nhiên.
- Cỡ xác sống là dành cho mấy đào nghiện nặng rồi, ngày nào không bay, không được bú "kẹo", hít "khay" là vật chịu không nổi. Tụi này nhìn "ngon lành cành đào" dưới ánh đèn màu, chứ rửa son phấn ra là mắt quầng đen, da xanh mướt, ngực chảy nhão hết - Ngân "Cà Mau" vừa trả lời vừa hỏi tôi có bay nhiều chưa mà lơ ngơ vậy.
Tôi đánh trống lảng, thỉnh thoảng vô độ có đi bay tăng hai, tăng ba, nhưng thật sự chỉ khoái la đà rượu bia thôi.
- Sao chơi hội huynh đệ Phú Lâm phê pha khét lẹt này mà không thích bay? - Ngân "Cà Mau" hỏi vặn tôi.
- Thì mấy chả con cái đùm đề rồi, tui chưa có phải giữ giống chớ - tôi gãi đầu giả lả.
Ha ha... Ngân "Cà Mau" cười ma mị nhưng gật gù. Cô đào hết thời sau khi vô tới chai "ken" thứ 10 mới là đà say và tự dưng bật khóc rền rĩ. Phượng "mí" ngồi kế bên quay sang tôi nói mặc kệ Ngân "Cà Mau". Giờ thì cô ta đã bớt "sảng" rồi, chứ trước đây còn "sảng" tệ hại hơn.
Cuộc bia bọt càng về khuya, chuyện đời chuyện "nghề" của đào bay lắc này càng lộ rõ. Ngân "Cà Mau" quê ở huyện sông đầm Cái Nước, mới 25 tuổi nhưng đã có 10 năm lang bạt quán xá.
Cô ta kể chuyện hồi đầu rời quê nghèo lên Sài Gòn làm osin nhưng "may mắn" (mà thật ra là xui xẻo) vào ngay nhà vợ chồng ông H., chủ chuỗi quán karaoke ôm khét tiếng khu Nam Sài Gòn cách đây mươi năm.
Chỉ ở nhà lau dọn ba tháng để nhả phèn, ông H. đã lôi cô vô phụ quán của mình. Một năm đầu, bé Ngân "Cà Mau" còn làm việc sai vặt, nhưng vừa 16 tuổi đã được gọi lên ngồi bàn và "đậu khách" liên tục.
Bị bạn đào ghen tức chưa kể, Ngân "Cà Mau" sau đó còn bị chính bà chủ táng cho nhiều trận vì "cho" (mà thật ra là bị) ông chủ hôn má, vuốt ngực. Chưa đầy hai năm làm đào bia ôm ở khu Nam Sài Gòn, Ngân "Cà Mau" bị bà chủ tống ra đường và dạt về khu Tên Lửa, Bình Tân. Đây cũng là thời điểm hút hít, bay lắc rộ lên và cô gái quê nghèo nhanh chóng sa lầy.
- Bận đầu, em chỉ bị mấy ông khách làm đề, làm banh (cá độ) mối ruột của quán mời bú "kẹo", hít "khay" cho vui. Mấy đêm đầu chơi thử, còn vô nhà vệ sinh ói mửa từa lưa, lên cơn "sảng" khóc cha gọi mẹ. Vậy mà chỉ mấy tháng đã tự rủ khách chơi. Tuần nào vã độ cũng kiếm khách sạn hút hít, bay lắc cho đỡ thèm - Ngân "Cà Mau" bất cần đời tâm sự thật bụng trong cơn say.
Mới 19 tuổi cô ta đã nghiện, và sang 20 tuổi thì nghiện nặng và dần chuyển đến "đập đá" là đã đến lúc tàn tạ dù độ tuổi đó với những người con gái bình thường khác là đang xuân thì, đẹp đẽ nhất.
Từ đào bia ôm, đào bay đắt khách, Ngân "Cà Mau" rớt hạng vì hay bị "gãy", "sảng" giữ chừng là khách sợ. Kiểu đang phê pha, vui vẻ tự nhiên ôm mặt khóc rền rĩ như cha chết hay mới nói qua lại vài câu đã chụp chai bia đòi đánh lộn với khách.
- Do ẻm "sảng" thuốc thôi, mới đầu chỉ là "sảng" sau trận hút hít, dần rồi như ngày nào lúc nào cũng "sảng" vì quá phụ thuộc vào "khay", vào "kẹo".
Phượng "mí" quay sang giải thích với tôi và cho rằng mình chưa "sảng". Nhưng Ngân "Cà Mau" lại nói cô bạn bay lắc này còn "sảng" ... "thần sầu" hơn mình.
Ngân "Cà Mau" nói đứa nào bay lắc mà không "sảng", không khùng khùng là nói xạo và ba cô đào ngồi chung bàn với chúng tôi đều "sảng" có "đai đẳng".
- Nhìn "ngon lành cành đào" vầy chớ hàng dạt hết
rồi. Ẻm nói thiệt đó - Bình "nhố", gã đàn em của Sáu "đại", chuyên cho vay nặng lãi, cười hô hố khẳng định. Tuy nhiên, hình như không cô gái nào dị ứng với từ "dạt" thảm hại dù Phượng "mí" lớn tuổi nhất vẫn chưa tới 27.
Những cái kết thảm hại
Những ngày xâm nhập vào thế giới trụy lạc, phức tạp này, tôi dần hiểu đằng sau những cuộc chơi sang trọng, khét lẹt mùi thuốc và lừng mùi son phấn là sự khắc nghiệt đến kinh khủng.
Ngân "Cà Mau" và đội bạn đào bay lắc của mình hiện nay đều đã phải "đi khách" hạng "ghẻ", tức 500.000 đồng cho một lần, thậm chí hôm nào vã quá còn tự hạ giá xuống còn 400.000 đồng.
Hết thứ hạng ở các phòng karaoke, động bay lắc, các vị khách "ruột thịt" chán chê, các cô này rơi dần xuống hạng "gà công nghiệp" mà nếu không nhờ thời buổi điện thoại di động, mạng miếc thì chắc đã ra đứng thập thò... gốc cây thảm hại như ngày xưa!
Nói như chính những kẻ trong cuộc thì đó là lúc có giật mình nhìn lại cũng không kịp rồi! Ngân "Cà Mau" và đám dân chơi khét lẹt khu Nam Sài Gòn cũng thừa nhận khách bay lắc thì còn người sớm, người trễ, chứ các đào bay phục vụ quán xá thì sa lầy nghiện ngập rất nhanh.
Cô nào may mắn lắm trụ được 5-7 năm, bình thường chỉ 3-4 năm, tệ hơn thì 2-3 năm là tàn tạ. Hệ quả của những cuộc chơi ngập ngụa trong các chất ma túy tổng hợp, trong rượu bia, và đêm đêm thức trắng chơi bời để ban ngày lại bụng đói ngủ vùi.
- Còn một thứ tệ hại hơn nữa là những cuộc "bề hội đồng". Đã dính tới bay lắc là dính tới quan hệ tập thể. Lúc phê pha, đàn ông thì máu me đòi hỏi, con gái thì bất cần đời, cỡ nào cũng chiều và nhất là không biết mệt.
Ông H.S., chủ một quán karaoke có tiếng ở khu Nam Sài Gòn, có lần đã kể cho tôi nghe những cuộc chơi vô cùng tệ hại như thiêu đốt cuộc đời này. Vừa bị ma túy tàn phá cơ thể, các cô còn bị bệnh tật truyền nhiễm hành hạ.
Ông S. nói chỉ cần nhớ lướt cũng kể được cả năm, bảy cô đào bay dính HIV. Bước đường cùng của các cô rất dễ nhận ra không chỉ ở cơ thể suy kiệt mà còn giá nào cũng "chiều" khách để thỏa mãn những cơn vật vã nghiện nặng.
Sau này, tôi mới biết Ngân "Cà Mau" và một người bạn trong nhóm đào bay lắc của mình cũng đã dính HIV. Còn chính họ thì không thể biết bị lây từ ai và đã lây cho ai sau bao đêm trác táng, chơi bời tệ hại bất cần đời!